๑«¬«๑ Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn ☼ Who Am I ™ ๑«¬«๑
» Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần Hướng Dẫn để biết cách dùng diễn đàn.
» Để có thể tham gia thảo luận, các bạn phải đăng ký làm thành viên, Click Vào Đây Để Đăng Ký.


[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sun Jan 27, 2013 9:56 am
Cuộc sống không bao giờ công bằng, điều duy nhất bạn có thể làm là thích ứng với cuộc sống
[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat18
[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat10[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat12[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat13
[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat15
AnkNgok94
[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat17
[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat19[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat21[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Bgavat22
AnkNgok94
Chức vụAdmin

Admin



Hiện đang:



Profile AnkNgok94
Posts : 306
Tiền xu : 63925
Thanks : 4
Birthday : 18/01/1994
Join date : 08/01/2013
Đến từ : TP.HCM
Sở thích : Du Lịch, khám phá thế giới
Trạng thái : Cuộc sống không bao giờ công bằng, điều duy nhất bạn có thể làm là thích ứng với cuộc sống

[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 Vide10

Bài gửiTiêu đề: [Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7
http://arimiku.websitescamp.com

Cuộc sống không bao giờ công bằng, điều duy nhất bạn có thể làm là thích ứng với cuộc sống
Tiêu đề: [Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7

[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI

[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7 430051_512728538771836_148167299_n

Chuyện 1: Của ad Chian vừa kể hôm trước =.= voãi.
Em chưa bao h sợ như bây h,mấy Ad ơi Sad

Hôm thứ 5,em có hẹn đi Tây Ninh vs bạn. Đi chùa ạh. Trước hôm đi đã bàn bạc đi sớm nên người bạn chở em viện lí do mẹ bắt đi tiệc nên k đi,dẫn đến việc em phải nhờ 1 anh khác. Hôm sau tạp trung đông đủ rồi thì gọi đt mãi,a ấy k trả lời. Vì a ấy làm ở bar nên ngủ muộn lắm. Thế là bọn em phải gọi điện khắp nơi để rủ,vì hứa đi chùa mà k đi thì nghĩ sẽ bị quở Sad. Bọn em cũng có gọi cho cậu bạn kia,cậu quả quyết là mẹ ép đi tiệc cùng mẹ,cậu k đi đc. Lúc đấy,bạn em bảo thoi đi mua đồ ăn sáng đã,đợi đến 10h trưa k gọi đc anh kia thì huỷ. Bạn em đi mua về,đưa em hộp cơm,em mới bảo:" đợi tao ăn cơm xong tao gọi,lúc đó chắc anh Khiêm dậy rồi !". Thế là vừa đút miệng muỗng thứ 1,em lại gọi,lần này thì ảnh bắt đt Sad. Bạn em bảo,mày bị bắt đi chùa rồi. Lúc anh ý tới,bọn em có hỏi,thì anh ý bảo đang ngủ thì có ng lay ảnh dậy,bảo là tới giờ đi chùa rồi,sao đi trễ dậy,vừa đúng lúc em gọi Sad. Xong! Nếu mọi chuyện dừng ở đó thì em k sợ đến vậy.

Tối đó đi về,em lên face thì thấy cậu bạn từ chối đi ấy nói dối,thì ra cậu ngại dậy trễ nên bảo k đi. Với cả chỉ đi chơi vs bạn thôi. Em cũng không lăn tăn lắm. Đến khuya,chính xác là 0:49 sáng,cậu ấy gọi em,bảo là mới bị tai nạn giao thông,vừa ở bv về. Em hoảng luôn. Lúc đó vẫn k nghĩ là có điềm đâu,nào ngờ,bạn em đi thăm về bảo,nó té ghê lắm,xe hư,nhưng ng chả bị gì,chỉ có cái lưỡi bị TÉT với cái miệng trầy nát luôn :-ss. Em bắt đầu sợ rồi ý. Hồi nãy qua nhà cậu ý,nhìn kinh khủng luôn,em không ngờ nghiêm trọng vậy. H chỉ ăn cháo loãng với uống sữa.

Mẹ e bảo làdo cậu ấy nói dối,lại lấy mẹ ra thề nên bị xô thế đấy. Trong tết k đi cúng tạ lỗi là kỉu gì cũng bị nặng hơn Sad.. Eo ui! Kinh quá

Chuyện 2: Hề hề, bạn tớ hồi khoảng 9,10 tuổi nhé. Nằm ngủ buổi trưa ở nhà. Mơ thấy nó dậy, đi xuyên qua cửa gỗ. Ngày xưa HN chỉ làm cửa gỗ thôi các bác ạ. Nó thích chí quá, đi thẳng ra ngõ. (Vì ngày xưa trẻ con hay bị nhốt trong nhà) Lúc quay vào, thấy nhà bên cạnh có 3 ông mặc giống quan đội mũ cánh chuồn đang ngồi trong nhà. Nó bảo đại khái trông mặc như Bao Công ý.

Sau nó kể chuyện cho con bác hàng xóm nghe. Bác hàng xóm nói chuyện với mẹ nó là: nhà bác ngày xưa có là nhà của người Tàu ở.

Lâu lâu sau lại ngủ trưa, nằm mơ thấy một bà cụ. Nhưng lần này bà cụ ngồi ngay trong nhà. Bà bảo, cháu ngoan quá. Bà tên là gì gì(nó bảo không nhớ), bảo bố mẹ đốt cho bà cái nón mê và cho bà cái tay nải nhé. Ở dưới này nắng lắm cháu ạ.

Kể cho mẹ nó nghe, mẹ nó lại đi hỏi hàng xóm. Thì hàng xóm bảo ngày xưa có bà cụ tên là như thế nhưng mà chết lâu rồi. Bà cụ đấy ở căn nhà đó, sau đó là một gia đình nữa đến ở rồi mới bán cho bố mẹ nó.

Chuyện 3: T7 tuần trước em đi theo nhỏ em họ chụp hình cưới cho nó, tình cờ nghe được 2 chuyện ma, kể cho mọi người nghe nha.
-CHuyện đầu tiên là do chị trang điểm cô dâu kể lại chuyện của 1 người mà chị ấy biết. Cô bé đó đi nối tóc, từ khi đi nối tóc về bên tai cứ nghe văng vẳng 1 giọng nữ: "chị thấy tóc em có đẹp không chị, chị thấy tóc em đẹp hông?", cứ bị vậy hoài, ban đầu người nhà ko để ý, nhưng lâu lâu thấy co bé tự nhiên giật mình ngơ ngác nhìn xung quanh như đang kiếm cái gì đấy, người nhà hỏi cô bé thuật lại như thế. Mẹ cô bé lên chùa xin hỏi và được khuyên nên gỡ bỏ phần tóc nối ấy đi vì có thể đó là tóc của người chết trẻ. Tối hôm đó cô bé nghe được giọng nói đó nói: chị mà gỡ tóc ra là chị chết đó nghe chị. Cả nhà sợ lắm nhưng ko tin, nhất quyết gỡ tóc. vài ngày sau , cô bé đó bị tai nạn xe cộ mà chết.

Chuyện 4:
Chuyện này do thằng anh ruột của cô dâu kể, chuyện thật của nhà nó.
Gia đình nó ở quận 2, cách cầu SG khoảng 10 phút chạy xe. Nhà rất rộng, sau nhà là nguyên khoảng đất trống, phòng của nó ở tầng 3, cửa số lúc nào cũng mở nhìn ra khoảng đất trống kia.
Người giúp việc ko ai ở làm lâu được, vì hay gặp ma. Chỉ có bà giúp việc lần này ở được lâu vì bà ... nói chuyện được với ma. Bữa cúng cô hồn, bà GV đang cầm mâm đồ cúng thì nói với mẹ nó: cô đứng yên đó, đừng lùi lại, sau lưng cô có 1 bà lão và 1 bé gái đó. Cô hồn về đang xếp hàng chờ ăn nữa. Mà nhà lúc đó có ai đâu, chì có mẹ nó và bà GV, mẹ nó nghe thế thất kinh hồn vía. Khi thì bà bảo có con ma hay đến gặp bà kể chuyện nó tên gì ở đâu, chết làm sao,...
Bà GV thường xuyên thấy ma nhé, bả kể lại cho người nhà nghe nhưng ko ai tin, rồi dần dần trong nhà ai cũng thấy ma hết, chỉ có thằng em họ mình và thằng em trai nó cho là nhảm nhí, ko tin.

Tuần trước, nó về nhà sớm, ko nhậu, (thường thì đêm nào nó cũng đi nhậu tận khuya mới về), tắt đèn đi ngủ (nó có thói quen là ngủ ko tắt đèn, tự dưng hôm đó lại tắt đèn), nó thấy 1 đám đông trong phòng nó, trêu chọc nó. Nó quát ầm lên và đuổi họ ra. Mở đèn lên thì ko thấy ai hết.

Đó là chuyện nó kể cho mình nghe trong buổi chụp hình thứ 7 tuần trước nhé. Sau buổi chụp hình, mọi người kéo nhau về nhà nó cho biết nhà và cũng để cô dâu chú rể rửa mặt, sau đó sẽ đi ăn. Vào đến nhà thì mình thấy thằng em của nó (cái thằng ko tin có ma) ngồi trong phòng, mở nhạc to ơi là to. Mọi người hỏi sao mở nhạc to vậy, nó bảo cho đỡ sợ. Thế là nó kể : tối hôm qua lần đầu tiên nó thấy ma. Cũng cái phòng đó, thằng này chưa ngủ nhé, bỗng thấy 1 người bị trói ngồi trong phòng, còn có thêm 2, 3 người nữa đuổi nó đi, nó ko chịu đi, mấy người kia khiêng nó ra đến tận cửa phòng, nó vùng dậy được, bật đèn lên thì ko thấy ai. Giờ thì nó tin soái cổ rồi.

Chuyện 5: Em có 1 bà khách hàng người Malay. Có lần sang Hà Nội, em đã đặt phòng cho ở trên Summer Set (chỗ cạnh Hỏa Lò, trên đường HBT ý). 5h sáng hôm sau, bà ý gọi cho em hỏi mấy giờ em lên được. Em nghĩ cái bà này sao vô duyên quá.

Lúc em đến KS, thì thấy bà ý ngồi đợi ở dưới lobby, mắt thâm quầng, bảo em là: Khách sạn này dirty lắm. Đêm qua tao vừa nhắm mắt thì thấy rất nhiều người bị xiềng xích, đầy máu đi lại ở trong phòng, tao ra hành lang, thấy còn nhiều hơn. Cả đêm tao không ngủ được vì người ta rên rỉ, gào khóc.

Đến lúc nghe em kể khách sạn được xây trên nền 1 cái prison của Pháp, bà ý check out thẳng cẳng.

Cũng là cái bà này nhé. Có lần em đưa bà ý đi cùng đến nhà bà chị gái em để ăn tối. Thấy bà ý chui tọt vào trong nhà. Lúc về đến khách sạn, bà ý bào: tao thấy trước cửa nhà chị gái mày có 2 spirits đứng nhòm vào nên tao sợ quá. Khi bà chị em xây nhà, đào móng thì có 2 cái tiểu ở trước cửa.

Hình như 1 số người có khả năng nhìn thấy những thứ người thường ko thấy thì phải.

Chuyện 6: Chuyện ma này của anh D bạn em kể: 1. Ở quê, buổi tuối mà đi ra đường là hay bị ma chọi đất. Hôm đó ba của Anh D đi thì bị chọi cho 1 cục xuýt trúng vào người. Thực ra nó chọi thế là dọa cho mình sợ chứ không phải nó chọi không trúng đâu. Ông mới thách:mày thử chọi trúng tao đi; ngay tức khắc thêm 1 cục nữa trúc phóc vào đầu ba của ảnh. Phải công nhận gia đình này gan dạ kinh khủng. Ba ảnh vẫn không sợ, chọi cục nào ông lượm hết cục đó mang về bỏ lên chảo đốt lửa lên rang. Tự nhiên nghe xuất phát từ trong chảo tiếng kêu la van xin;nóng quá nóng quá, xin tha cho;. Hóa ra những cục đất đó không phải là ma ngồi trong bóng tối rồi lấy đất ném mình đâu mà những cục đất đó là linh hồn của họ . Và ông bắt nó hứa không được dọa người nữa thì ông mới thả. Thế là nó rối rít van xin và hứa không dọa người. vậy là ông tắt lửa không rang nữa nhưng ông quăng ở đâu thi lúc đó sợ quá em quên hỏi rồi hìhì

2. Chắc ngày xưa ở quê buồn, tivi hiếm hoi, không có nhiều thú giải trí như bây giờ, nên họ có trò tiêu khiển khác hay sao á. Trò tiêu khiển độc chiêu nhất là hẹn giờ uýnh lộn với ma haha gia đình anh D từ ông ngoại, đến ba cuả anh (lúc đó anh còn nhỏ, nếu lớn chắc ổng cũng tham gia luôn rồi à) Nghe ai đồn ở đâu có ma là đến coi, vì không sợ mà. Và một hôm mấy người họ hẹn nhau với ma là đúng 12 giờ đêm sẽ oánh nhau tại gò mả ... hìhi người với ma uýnh lộn mà cũng có giao ước hẵn hoi nghen. Ma giao người là đi không mang theo roi dâu và chó mực.. Người giao lại là không được quăng đồ dơ vào người (vì ma hay quăng phân) Vậy là cuộc chiến xảy ra, không biết ai thắng ai thua, nhưng sáng ra thấy đoàn chiến binh về mình mẩy bầm tím, sưng vù hehe. chuyện này thiệt đó, em không có bịa đâu nhe. Nghe có vẻ hài nhưng là thật và em cũng không hiểu sao họ có sở thích lạ đời vậy. Không biết mấy ông ma có thương tích gì không hén

Chuyện 7: Chuyện này xảy ra lâu rùi, ở cty cũ của mình. Cửa hàng cty mình nằm trên đường Lê Văn Sỹ, đi qua cầu LVS là tới, dãy nhà cũ kỹ bên phía chợ đó. CH gồm 2 phòng, phòng phía trước để tiếp khách, phòng sau để hàng. Mình nghe các chị kể rằng ông chủ cũ của nhà này buồn chuyện gia đình nên tự tử ở gian nhà sau. Ngày xưa làm gì có máy lạnh như bây giờ nhưng phòng phía sau mát lạnh lắm, lúc mới vào làm đâu có biết chuyện đó nên khoái phòng này lắm . Thường ban ngày các chị em cùng làm cùng giữ CH luôn, đến tối bác bảo vệ mới đến ngủ. Thỉnh thoảng bác cũng nghỉ phép thì cánh đàn ông phân công nhau trực thay. Tối đó bác BV nghỉ phép, anh CH trưởng phân công cho anh T. trực thay, anh T. mới vào làm việc được vài tháng thôi nên không biết gì hết.

Tối anh T. trải chiếu trên đất ở phòng trước ngủ, đến khuya thì ảnh giật mình thức dậy thấy 1 ông già ngồi trên bàn ngay phía dưới chân anh T, chân gác chữ ngũ, tay cầm gậy ba-ton, cổ thì thay thì thắt cà-vạt thì là thắt 1 sợi dây thòng lọng nhìn ảnh cười ha ha. Anh T. sợ quá nằm im không dám mở mắt ra đọc kinh Chúa cho đến sáng. Sáng hôm sau mọi người bị ảnh chửi một trận te tua vì không chịu cho ảnh biết nhà này có ma. Nhưng cũng nhờ chuyện này mà từ đó về sau ảnh không phải trực đêm nữa, ưu tiên cho người sợ ma

Chuyện 8: Chuyện nhà mình thì như thế này, thật 100% vì mình là người trong cuộc
Bố mình mất đc gần 4 năm rồi, cuối năm ngoái nhà mình có đi gọi hồn cho bố ở Đông Tác. Lần đầu tiên là do hàng xóm nhà mình k đi nên nhường, hôm đấy bố mình nhập vào ng bà chị dâu họ và nói rất nhiều. Nhà mình tin lắm và lần 2 đi đăng ký tiếp, lần này thì bố nhập vào người mình. Nhà mình cũng chỉ nghĩ chỉ gọi đc ở đấy thôi, k ngờ đợt gần tết bố mình lại về. Lúc đấy mình đang cho con ngủ, nó k chịu ngủ tức quá ngồi dậy định đi xuống nhà thì bố mình nhập vào, còn gọi cả hàng xóm sang nói chuyện.
Sau đó k thấy bố lên nữa, thì đến chiều hôm qua, mình đang ở nhà trông thằng ku lớn, nó vừa ngủ xong thì mình k ngủ đc ngồi dậy nghĩ lung tung. Rồi tự nhiên thấy đầu mình cứ nghẹo sang 1 bên mình cố thẳng đầu cũng k đc. Cứ thẳng lên lại nghẹo xuống, rồi mình vơ lấy cái hộp bút màu của con cùng mấy tờ giấy, tay tự dưng cứ viết mà k theo chủ ý của mình, lúc đấy mình hoàn toàn tỉnh táo. Mình hỏi thì bố trả lời bằng cách viết vào giấy.

Rồi lại gọi mẹ mình lên nói chuyện. Đc 1 lúc thì bố thoát ra khỏi ng mình, cứ tưởng bố đi rồi ai dè lúc mẹ mình xuống nhà, mình lại ra bật máy tính lên. Tự dưng lại bật Notepad, chỉnh lại font chữ, rồi ngón tay của mình lại k theo điều khiển của mình nữa lại tự đánh chữ hiện lên màn hình.
Mình cứ hỏi còn bố lại trả lời, tay cứ rê trên bàn phím k kiểm soát đc. nói chuyện 1 lúc lâu bố mới đi.
À, bố còn gọi chú hàng xóm sang nói chuyện rồi uống rượu nữa. Mình có bao h uống bia rượu đâu, thế mà lúc xong rồi k thấy say gì cả.
Mình k ngờ người âm lại có sức mạnh như thế, mình vẫn còn lưu bản viết của bố trên máy.
Bố chỉ khuyên rằng ng trần nên tu tâm tích đức, làm việc thiện thì đến lúc chết nghiệp sẽ nhẹ bớt và sẽ sớm siêu sinh.
Nam mô a di đà phật, cầu cho vong linh bố sớm siêu thoát
Tài Sản của AnkNgok94
Ngôi nhà nhỏ
Thú Cưng:




Loading


Bạn Cảm Thấy Bài Viết Mình Hay Hãy Click Vào Ủng Hộ Nhá. Hoặc Click Vào Nếu Bài Viết Chưa Tốt !

Share

[Vặn] CHUYỆN ĐƯỢC KỂ LẠI - Tập 7

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Trả Lời Nhanh
Yêu Cầu Viết Tiếng Việt Có Dấu
Điều Hành Bài Viết
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`• Who •°¯)¤(¯`• Am •°¯)¤(¯`• I •°¯) :: Ngoài Who Am I :: Sợ ma nhưng thích nghe truyện ma-
Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang


Welcome †ø Forum ☼ Who Am I ™
Chúc Các Bạn Online Vui Vẻ Và Nhiều Niềm Vui Nhá
Skin ☼ Who Am I™ Designer HaiTech94


Múi giờ GMT + 7. Hôm nay: Mon Apr 29, 2024 8:29 pm